HTML/JavaScript



Lão Nguyên chân thành cảm ơn các bạn ghé thăm

Thứ Tư, 16 tháng 7, 2014

Thiên thần nhỏ hư lắm



Thiên thần nhỏ  hư lắm, có biết không?
  Em vẫn giận dỗi anh vô cớ nhiều khi chẳng vì một lý do gì cả, cứ khó chịu hay buồn bực một chút là em giận anh. Ông Trời cho con gái đặc quyền giận dỗi để được người ta dỗ dành. Nhưng em à, dỗi anh ít thôi nhé! Anh cũng mệt lắm, nên dỗi nhiều là anh không thèm dỗ nữa đâu.Rồi em lại phụng phịu : em ghét anh,câu nói thể hiện yêu thương mà anh thích nghe nhất khi giận đấy.Con gái hay nói ngược mà.Em yêu anh cả khi em giận nhưng em muốn anh dỗ nên mới GHÉT.
  Thiên thần nhỏ  hư lắm, cô bé hay khóc nhè ạ! Nhưng khi em khóc chỉ có anh cảm nhận được dù anh không ở bên em. Em dễ tủi hờn chỉ vì anh nói nặng.Em cũng hay khóc khi người ta hạnh phúc…và em khóc cả khi nhớ anh. Em thường giấu nước mắt và đem vào nhà vệ sinh. Em khóc xong rồi rửa mặt để không ai biết. Anh biết em không muốn người khác thấy em yếu đuối.
 Cô gái mà anh yêu là một cô gái mạnh mẽ, lạc quan trong cuộc đời. Một cô gái đủ bản lĩnh, can đảm khi đối mặt với những thử thách của cuộc sống. Cô gái mà anh yêu không phải là cô gái yếu đuối và chỉ biết lấy nước mắt để giải quyết khó khăn, phải không em, nên vì thế, khóc ít thôi em nhé! Để thấy mình trưởng thành hơn, người lớn hơn khi đối diện với những vấp váp trong cuộc sống.Anh thích nụ cười của em và muốn em cười ngay cả khi em nhớ anh.Chỉ như vậy anh mới yên tâm khi không có anh bên cạnh.  
   Thiên thần  hư lắm khi cứ một mình giữ trong lòng những muộn phiền, chẳng chịu san sẻ với anh một chút. Anh rất thích đắm mình trong đôi mắt to tràn đầy tình yêu của em nhưng cũng rất sợ đôi mắt ấy ẩn sâu một nỗi buồn.  Anh sẽ không thể hiểu em nếu em cứ im lặng thế. Em biết mà, anh không phải là chàng trai đủ sự tinh tế để nhận ra khi nào em buồn, khi nào em cần an ủi chở che, anh chẳng đủ khôn khéo để nhận ra khi nào em cần một bờ vai để gục vào, nên em à, khi nào buồn, khi nào cần anh, đừng im lặng một cách đáng sợ như vậy nhé! Hãy nói cho anh biết những điều em nghĩ hay đơn giản chỉ là một câu nói thôi: “Em cần anh!” hay ‘’ em giận anh ‘’…, để dù chẳng giúp được gì nhiều cho em  thì anh vẫn biết, anh đang ở đây, ngay cạnh em đây này!
    Thiên thần  nhỏ hư lắm khi cứ vô tư, không chú ý trả lời tin nhắn của anh. Anh biết là em không cố ý mà em hay quên nên  cứ thế nữa là anh sẽ giận không chơi với em nữa nhé. Anh sẽ phạt véo mũi em thật đau. Rồi nhìn bộ mặt  em ''hổng sợ ''đáng ghét quá đi thôi. Không phải anh ích kỉ chỉ giữ em cho riêng anh mà em biết đấy nhắn tin đi là mong hồi âm mà em bặt vô âm tín thì ai không mong cơ chứ.
      Anh và em hợp nhau nhiều thứ quá.Quan điểm sống, tâm hồn, sức khỏe , sự nóng bỏng  và cả hợp tuổi , hợp mệnh nữa…sao mình cùng đi trên một con đường mà ở cuối con đường em mới dừng chân để  anh gặp em. Gía mà mình gặp nhau sớm hơn thì đã không khổ như bây giờ.Anh cũng không còn cô đơn và em cũng không hay buồn như thế. Nhưng em đã quên mất rằng, em có một bờ vai rộng để em dựa vào lúc yếu đuối, em có một cái ôm từ đằng sau rất chặt để em không còn cảm thấy cô đơn, anh  có trái tim ấm để bảo vệ em bất cứ lúc nào. Và…anh luôn ở bên cạnh em, rất gần. Ở ngay đây thôi mà!
       Thiên thần của anh  hư lắm khi bất ngờ  chẳng nói chẳng rằng đến trước cửa nhà anh bấm chuông. Anh giật mình thảng thốt khi thiên thần nhỏ với đôi cánh trắng mặt rạng ngời hạnh phúc cười đứng ngay trước cửa . Đợi đến lúc anh mở cửa rồi chạy lại ôm choàng lấy anh, khẽ thì thầm: “Em nhớ Ngố  nên mới qua, đừng mắng em nhé!”. Em sẽ bị cốc đầu, em sẽ lại chun mũi , thè lưỡi làm nũng . Em biết anh lo mà vẫn cứ thích tự làm theo ý mình. Em hư lắm khi chẳng bao giờ chịu nghe lời anh.Em vẫn ngoan mà Ngố.Thậm trí rất ngoan, chỉ là em nhớ anh thôi….Biết là em đến mang theo bình minh và ánh sáng dịu dàng.Biết là em đến làm tan chảy trái tim anh và anh thích em đến lắm vì anh đang nhớ em thắt ruột.Nhưng dù sao em cũng không nên kiểm tra anh bất ngờ thế chứ.
    Thiên thần nhỏ  hư lắm! Rất hư…Nhưng  vì thế mà anh yêu em!...
  Yêu một cô gái ngang bướng, nghịch ngợm. Một cô gái luôn mỉm cười rất dịu dàng với anh mỗi lúc anh thấy mệt mỏi. Một cô gái im lặng ngồi cạnh anh khi anh cần một điểm tựa, khi đi đến cuối con đường anh vẫn cô đơn. Một cô gái với bờ vai mảnh dẻ nhưng luôn cho anh dựa vào vô điều kiện.
   Anh yêu em ,một cô gái chân thật, vui thì cười, buồn thì khóc. Không nhiều lời và không biết mánh khóe. Không giả tạo.Anh cũng yêu em vì em hay quên.Yêu cả khi quên mà em lại lý sự  : ''hay quên nên trẻ lâu''. Vừa nói xong lại cười tươi thế anh chịu sao nổi.
   Thiên thần nhỏ của anh ơi  anh yêu em rất nhiều!