Cảm tưởng khi đọc bài thơ Ngọc Dũng:Tình thi sĩ

Tôi chỉ là anh thi sĩ nghèo
Làm thơ đem thả chẳng ai theo
Có cô thôn nữ bên kia xóm
Nhặt được thơ tôi vội quá reo.

Tôi chỉ là anh thi sĩ nghèo
Làm thơ đem thả chẳng ai theo
Có cô thôn nữ bên kia xóm
Nhặt được thơ tôi vội quá reo.
Cô nói thơ tôi rất dễ thương
Đọc thơ mà hồn cứ vấn vương
Đem lòng thương cảm cô táo bạo
Chút vào má tôi một nụ hường.
Đời quá bất ngờ tôi chẳng hay
Chưa kịp nói gì cô vụt bay
Để lại cho tôi niềm mê mẩn
Như gió thoảng qua ngây ngất say
Hương thơm bên má hãy còn đây
Bóng nguyệt đâu rồi tiếc quá thay
ÔI hỡi hồn tôi sao chếnh choáng
Người ấy đâu rồi tôi đã say.
Từ đó nàng hay đến tôi
Luận bàn thơ văn cả chuyện
Duyên nợ có lẽ từ kiếp trước
Hai đứa trao nhau những thề bồi.
Chúng tôi kết duyên lúc xuân sang
Hạnh phúc trăm năm mộng đầy tràn
Quấn quýt bên nhau như đôi sẻ
Dệt mộng cho đời dệt ái ân.


Vào blog của Ngọc Dũng tôi được đọc rất nhiều bài thơ hay.Anh có biệt tài làm thơ Đường rất giỏi,niêm luật đúng từng câu từng chữ.Nếu không phải độc giả quen thuộc sẽ không biết tác giả là một người ở tuổi thất thập cổ lai hy,anh lại bị tai biến mạch máu não đã 3 năm nay.Liệt nửa người,hiện anh chỉ viết bằng bàn tay trái.
Là nhà thơ không chuyên,nhưng sức viết của anh rất khỏe,như con tằm nhả tơ kết cho đời những vần thơ hay về cuộc sống,về tình yêu,về phong tục tập quán,về cảnh đẹp quê hương Lý Hòa -Quảng Bình của anh.Trong vườn thơ anh tôi thích nhất bài ''Tình thi sĩ '' anh đã đăng trên blog spot. Đó là bài thơ nói lên mối tình của chàng thi sĩ nghèo với cô thôn nữ xóm bên.Mở đầu bài thơ với lời giới thiệu rất tự nhiên :
Tôi là anh thi sĩ nghèo
Làm thơ đem thả chẳng ai theo
Và anh cũng giới thiệu luôn nhân vật chính thứ 2 :
Có cô thôn nữ bên kia xóm
Nhặt được thơ tôi vội quá reo.
Anh thi sĩ nghèo nhưng tâm hồn anh không nghèo,cái nghèo vật chất không ảnh hưởng đến hồn thơ anh.Anh vẫn bay bổng ,mơ mộng,yêu đời.''Làm thơ đem thả chẳng ai theo'' là cách nói ẩn dụ đầy khiêm tốn,ko ai theo mà thơ anh đã được chép tay,truyền miệng cho thế hệ trẻ để cô thôn nữ bên kia xóm nhặt được.Cô gái nhỏ thích thơ anh nên :
Cô nói thơ tôi thật dễ thương
Đọc thơ mà hồn cứ vấn vương
Hẳn đây là một cô bé mới lớn với tâm hồn trong trắng thánh thiện và cũng vì là một cô bé nên tình yêu với thơ anh như một sự thán phục.Rồi cô ngày đêm tơ tưởng gặp mặt thi sĩ.Có lẽ chàng thi sĩ cũng là một người thanh lịch thư sinh nên khi gặp chàng cô đã say nắng,nỗi vấn vương từ bài thơ dồn nén bao ngày khiến cô táo bạo chút vào má anh một nụ hường.
Ở đây tác giả dùng từ''vội quá reo,chút'' để miêu tả cô thôn nữ.Để người đọc hiểu được đây là hành động của cô bé mới lớn hồn nhiên , vô tư.Cô hôn chàng nụ hôn đầu đời nhưng nụ hôn ấy có tiếng ''chút''.Đó là nụ hôn tươi mới,chớm nở nên tác giả dùng từ ''nụ hường''-nụ hôn thơm ngát và thanh khiết.Đó là sự thàng công tài tình khi sử dụng hình ảnh so sánh của tác giả. Nụ hôn thơm ngát và thánh thiện ko có tính toán bon chen như hầu hết tình yêu của giới trẻ bây giờ ''.Chút'' là nụ hôn bột phát khi cảm xúc dâng trào,thế rồi cô xấu hổ vụt biến mất .Nhanh đến nỗi chàng thi sĩ tưởng như đang mơ.Nhưng men say của nụ hôn đã để lại sự bất ngờ :
Ôi hỡi hồn tôi sao chếnh choáng
Người ấy đâu rồi tôi đã say .
Không biết chàng yêu nàng từ nụ hường bất ngờ ấy hay hình bóng xinh đẹp yêu kiều như tiên nữ vội biến mất trong một giấc mơ.Trong thơ Ngọc Dũng ,tình yêu thật mà mơ,mơ mà thật.Thật như một huyền thoại .
Quen nhau từ một bài thơ,gặp nhau với nụ hường bất ngờ thơm ngát vấn vương làm chàng thi sĩ không uống rượu mà say ngây ngất.Giữa lúc chàng thi sĩ đang mê mẩn bóng nguyệt thì cô thôn nữ-tiên nữ xuất hiện như một phép màu :
Từ đó nàng hay đến tôi chơi
Họ nói chuyện thơ,văn,chuyện đời...rồi tình yêu đến với họ lúc nào ko biết,nó nhẹ nhàng như duyên nợ từ kiếp trước,và 2 người cùng nhau thề non hẹn biển.Vậy là bài thơ -nụ hường kết nối họ lên duyên chồng vợ:
Chúng tôi kết duyên lúc xuân sang
Hạnh phúc trăm năm mộng đầy tràn .
Bài thơ khép lại với hình ảnh đẹp đẽ viên mãn cho mối tình của chàng thi sĩ nghèo :
Dệt mộng cho đời dệt ái ân.
Chúc cho mối tình của chàng và nàng đẹp mãi ,trẻ mãi với thời gian.
Chúc cho tác giả luôn khỏe để có những bài thơ hay.
Đọc thơ mà hồn cứ vấn vương
Đem lòng thương cảm cô táo bạo
Chút vào má tôi một nụ hường.
Đời quá bất ngờ tôi chẳng hay
Chưa kịp nói gì cô vụt bay
Để lại cho tôi niềm mê mẩn
Như gió thoảng qua ngây ngất say
Hương thơm bên má hãy còn đây
Bóng nguyệt đâu rồi tiếc quá thay
ÔI hỡi hồn tôi sao chếnh choáng
Người ấy đâu rồi tôi đã say.
Từ đó nàng hay đến tôi
Luận bàn thơ văn cả chuyện
Duyên nợ có lẽ từ kiếp trước
Hai đứa trao nhau những thề bồi.
Chúng tôi kết duyên lúc xuân sang
Hạnh phúc trăm năm mộng đầy tràn
Quấn quýt bên nhau như đôi sẻ
Dệt mộng cho đời dệt ái ân.


Vào blog của Ngọc Dũng tôi được đọc rất nhiều bài thơ hay.Anh có biệt tài làm thơ Đường rất giỏi,niêm luật đúng từng câu từng chữ.Nếu không phải độc giả quen thuộc sẽ không biết tác giả là một người ở tuổi thất thập cổ lai hy,anh lại bị tai biến mạch máu não đã 3 năm nay.Liệt nửa người,hiện anh chỉ viết bằng bàn tay trái.
Là nhà thơ không chuyên,nhưng sức viết của anh rất khỏe,như con tằm nhả tơ kết cho đời những vần thơ hay về cuộc sống,về tình yêu,về phong tục tập quán,về cảnh đẹp quê hương Lý Hòa -Quảng Bình của anh.Trong vườn thơ anh tôi thích nhất bài ''Tình thi sĩ '' anh đã đăng trên blog spot. Đó là bài thơ nói lên mối tình của chàng thi sĩ nghèo với cô thôn nữ xóm bên.Mở đầu bài thơ với lời giới thiệu rất tự nhiên :
Tôi là anh thi sĩ nghèo
Làm thơ đem thả chẳng ai theo
Và anh cũng giới thiệu luôn nhân vật chính thứ 2 :
Có cô thôn nữ bên kia xóm
Nhặt được thơ tôi vội quá reo.
Anh thi sĩ nghèo nhưng tâm hồn anh không nghèo,cái nghèo vật chất không ảnh hưởng đến hồn thơ anh.Anh vẫn bay bổng ,mơ mộng,yêu đời.''Làm thơ đem thả chẳng ai theo'' là cách nói ẩn dụ đầy khiêm tốn,ko ai theo mà thơ anh đã được chép tay,truyền miệng cho thế hệ trẻ để cô thôn nữ bên kia xóm nhặt được.Cô gái nhỏ thích thơ anh nên :
Cô nói thơ tôi thật dễ thương
Đọc thơ mà hồn cứ vấn vương
Hẳn đây là một cô bé mới lớn với tâm hồn trong trắng thánh thiện và cũng vì là một cô bé nên tình yêu với thơ anh như một sự thán phục.Rồi cô ngày đêm tơ tưởng gặp mặt thi sĩ.Có lẽ chàng thi sĩ cũng là một người thanh lịch thư sinh nên khi gặp chàng cô đã say nắng,nỗi vấn vương từ bài thơ dồn nén bao ngày khiến cô táo bạo chút vào má anh một nụ hường.
Ở đây tác giả dùng từ''vội quá reo,chút'' để miêu tả cô thôn nữ.Để người đọc hiểu được đây là hành động của cô bé mới lớn hồn nhiên , vô tư.Cô hôn chàng nụ hôn đầu đời nhưng nụ hôn ấy có tiếng ''chút''.Đó là nụ hôn tươi mới,chớm nở nên tác giả dùng từ ''nụ hường''-nụ hôn thơm ngát và thanh khiết.Đó là sự thàng công tài tình khi sử dụng hình ảnh so sánh của tác giả. Nụ hôn thơm ngát và thánh thiện ko có tính toán bon chen như hầu hết tình yêu của giới trẻ bây giờ ''.Chút'' là nụ hôn bột phát khi cảm xúc dâng trào,thế rồi cô xấu hổ vụt biến mất .Nhanh đến nỗi chàng thi sĩ tưởng như đang mơ.Nhưng men say của nụ hôn đã để lại sự bất ngờ :
Ôi hỡi hồn tôi sao chếnh choáng
Người ấy đâu rồi tôi đã say .
Không biết chàng yêu nàng từ nụ hường bất ngờ ấy hay hình bóng xinh đẹp yêu kiều như tiên nữ vội biến mất trong một giấc mơ.Trong thơ Ngọc Dũng ,tình yêu thật mà mơ,mơ mà thật.Thật như một huyền thoại .
Quen nhau từ một bài thơ,gặp nhau với nụ hường bất ngờ thơm ngát vấn vương làm chàng thi sĩ không uống rượu mà say ngây ngất.Giữa lúc chàng thi sĩ đang mê mẩn bóng nguyệt thì cô thôn nữ-tiên nữ xuất hiện như một phép màu :
Từ đó nàng hay đến tôi chơi
Họ nói chuyện thơ,văn,chuyện đời...rồi tình yêu đến với họ lúc nào ko biết,nó nhẹ nhàng như duyên nợ từ kiếp trước,và 2 người cùng nhau thề non hẹn biển.Vậy là bài thơ -nụ hường kết nối họ lên duyên chồng vợ:
Chúng tôi kết duyên lúc xuân sang
Hạnh phúc trăm năm mộng đầy tràn .
Bài thơ khép lại với hình ảnh đẹp đẽ viên mãn cho mối tình của chàng thi sĩ nghèo :
Dệt mộng cho đời dệt ái ân.
Chúc cho mối tình của chàng và nàng đẹp mãi ,trẻ mãi với thời gian.
Chúc cho tác giả luôn khỏe để có những bài thơ hay.
EM NGƯỜI CON GÁI ÁO NÂU NON
THA THIẾT YÊU ANH MỘT TUỔI TRÒN
EM ĐỂ ĐẦU TRẦN ĐỪNG ĐỘI NÓN
CHO ANH HÔN NHÉ MÁ ĐÀO NON
bài viết chữ mờ quá nên không đọc được bạn ơi.
Giỗ Vua HÙNG.....Ta nhậu say bí tỉ Lão nhé !
Nên bắt đầu lãng mạn kể từ đâu?
Phố tối nay mới bắt đầu để ý
Chuyện từ xưa..thuở bé...lão qua cầu...
...
Chúc lão tối vui,ngon giấc nhé!
Có lẽ từ rày cụ cũng tập thơ...
Bởi vì anh đã có em tôi
Đọc những vần thơ: tình lãng tử
Mà anh ôm ấp suốt bao đời...
...
.
Ko sang thăm lão cũng buồn
Sang rồi thấy lão đang ngồi nhâm nhi
.
Thôi em dzìa , mai tới (~_~)
Cứ say đắm, cứ ngẩn ngơ cõi lòng
Thơ tình Ngọc Dũng bềnh bồng
Có tươi tắn, có thắm hồng duyên mơ
Lời bình Lão cũng...nên thơ
Khiến người đọc cứ thẫn thờ mãi thôi...
Chúc vui! Vui cả...Hai Người!!!
Tâm đang ở miền xa, ghé thăm huynh chút cho đỡ nhớ, khi nào tâm về ta oánh chén nhé !
Chúc bạn tối tràn đầy yêu thương
( UniKey cua em bi loi, khong go dau duoc, mong Lao thong cam nhe!)
sang thăm ban nè
không thấy người ấy đâu, mà vẫn say...hay thế???
.
Cái ni lão còm thiệt ko ? Em quen cụ Dũng trước lão mà em nỏ biết, em hư thật lão hầy? Mong cụ Dũng xá lỗi cho em hỉ
VẪN ĐẦY NHIỆT HUYẾT CỦA THỜI THANH XUÂN
...
Thi sĩ đừng than cái phận nghèo
Biết đâu trong đám hồng trần ấy
Duyên nợ ba sinh đã ứng vèo !