Thơ Xuân Diệu :BIỂN

Anh không xứng là biển xanh
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
Bờ cát dài phẳng lặng
Soi ánh nắng pha lê...
Bờ đẹp đẽ cát vàng
Thoai thoải hàng thông đứng
Như lặng lẽ mơ màng
Suốt ngàn năm bên sóng...
Anh xin làm sóng biếc
Hôn mãi cát vàng em
Hôn thật khẽ, thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi
Đã hôn rồi, hôn lại
Cho đến mãi muôn đời
Đến tan cả đất trời
Anh mới thôi dào dạt...
Cũng có khi ào ạt
Như nghiến nát bờ em
Là lúc triều yêu mến
Ngập bến của ngày đêm
Anh không xứng là biển xanh
Nhưng cũng xin làm bể biếc
Để hát mãi bên gành
Một tình chung không hết,
Để những khi bọt tung trắng xóa
Và gió về bay tỏa nơi nơi
Như hôn mãi ngàn năm không thỏa,
Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!

Anh không xứng là biển xanh
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
Bờ cát dài phẳng lặng
Soi ánh nắng pha lê...
Bờ đẹp đẽ cát vàng
Thoai thoải hàng thông đứng
Như lặng lẽ mơ màng
Suốt ngàn năm bên sóng...
Anh xin làm sóng biếc
Hôn mãi cát vàng em
Hôn thật khẽ, thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi
Đã hôn rồi, hôn lại
Cho đến mãi muôn đời
Đến tan cả đất trời
Anh mới thôi dào dạt...
Cũng có khi ào ạt
Như nghiến nát bờ em
Là lúc triều yêu mến
Ngập bến của ngày đêm
Anh không xứng là biển xanh
Nhưng cũng xin làm bể biếc
Để hát mãi bên gành
Một tình chung không hết,
Để những khi bọt tung trắng xóa
Và gió về bay tỏa nơi nơi
Như hôn mãi ngàn năm không thỏa,
Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!
Say đi say đi cho lơi lả ánh đèn
Cho rượu mềm môi cho ấm nồng xác thịt
Hãy sát đôi đầu hãy kề đôi ngực
Hãy trộn vào nhau đôi mái tóc ngắn dài
Những bàn tay hãy quấn riết đôi vai
Hãy dâng cả tình yêu lên sóng mắt
Hãy khăng khít những làn môi gắn chặt
Cho ta nghe đôi nạm ngọc của răng
Trong say sưa anh khẽ bảo em rằng :
Gần thêm nữa , thế vẫn còn xa lắm ...
"" Có một bận em ngồi xa anh quá
Anh chợt buồn , em xích lại gần hơn
Xích gần hơn một tí , anh hờn
Em vội vã xích gần hơn chút nữa
.
Yêu như thế mới là yêu
Yêu cho hết mức độ nhiều khi yêu
Biết đâu ngày tháng chẳng chiều
Nữa mai biết có chi điều cách ngăn...
Biết đâu sóng gió đất bằng
Thiên nga lẽ bóng, gió trăng bẽ bàng
Lại thêm yêu chỉ làng nhàng
Yêu mà còn mãi ngại ngùng khi yêu
Hay yêu chỉ nữa chữ yêu
Nữa kia dành lại để phần cho ai !
Yêu mà nửa nhạt, nửa phai
Yêu cho có đó, chẳng hài lòng ai !
Yêu mà như thế phí đời
Yêu mà như thế thồi thời đừng yêu !
Đã sinh trong chốn trần gian
Lứa đôi là chuyện thế nhân tuyệt trần ?
.
Có đúng vậy không Lão?Nhưng ngặt nỗi ông XD ổng yêu nhiều, yêu hết mình như thế, nhưng rốt cuộc ông ấy chỉ sống có một mình thôi Lão à.Dường như trời già ganh ghét thì phải, những gì ta thèm khát, ta ao ước quá, ta chờ mong lắm...dù chỉ là điểu rất bình thường, nhưng lắm khi cũng dễ vỡ mộng phải không Lão.
Chúc Lão đêm ngủ ngon nhé.
Ngày mới tươi đẹp như thủa thần tiên
Mài từng câu, chữ mong hòa biển xanh
Để tình mình mãi long lanh
Mặn mòi vị biển, ngọt lành tình nhau!!!
Thăm, đọc thơ Cụ Xuân Diệu và chúc vui Lão Nguyên ui!!!
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết"
Thăm Lão chúc Lão tối ngủ ngon
Chúc NL đêm ngon giấc
Viết thơ hay, và bình thơ lại càng hay
Giọng ông nói, ấm và thiết tha dễ cảm
Một nhân tài, một nghệ sỹ tài ba .
Cám ơn bạn cho NN được thưởng thức vần thơ hay của ông
Thoai thoải hàng thông đứng
Như lặng lẽ mơ màng
Suốt ngàn năm bên sóng...
Đệ có nhận ra 4 đợt sóng xô bờ ko đới
Nhưng phủ đời em dịu mát.
bảo nhau không được kêu trời ai thương !
Nửa đêm trở giấc lao xao tim gầy....
Chúc bạn đêm an lành mộng đẹp.
Mỗi khi sóng vỗ Bờ liêu xiêu tình...
Cũng vì biển rộng lòng ngời đang yêu
Hóa ra Lão đến nhà bạn xem TẮM ĐÊM mất rồi
Tối CN. vui Lão nhé.
Cháu sang hỏi thăm ức khỏe của Lão nè ! Chúc Lão cuối tuần vui vẻ.
"Anh xin làm sóng biếc
Hôn mãi cát vàng em
Hôn thật khẽ, thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi"
Hãy làm sóng mãi nhé anh ơi!
Vi vu theo gió bay vờn theo mây
Hỏi Lão xem có khỏe người hay ko ?
Lão rằng người Lão khỏe ko
Nên Lão mới cứ yêu hoài vậy đây (~_~)
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
Bờ cát dài phẳng lặng
Soi ánh nắng pha lê...
trang tham Lao Nguyen...chuc Lao song lau tram tuoi nhe...kinh Lao...