Câu chuyện của hai bức tượng khỏa thân
.jpg)
Câu chuyện của hai bức tượng khỏa thân
Hai bức tượng khỏa thân, tượng nam và tượng nữ, đứng cạnh nhau trong công viên hàng mấy chục năm ròng.
Một ông tiên đi qua, thấy tội nghiệp nói với hai bức tượng :
- Ta hóa phép cho hai ngươi thành người trong 30 phút. Hãy tận dụng thời gian này để thực hiện những điều mà các ngươi khao khát trong mấy chục năm qua nhé.
Cây phất trần vung lên, hai bức tượng biến thành người. Họ quên cả cám ơn tiên ông vội dẫn nhau ù chạy vào một bụi cây rậm rạp.
Từ bụi cây, ông tiên nghe thấy tiếng thở hổn hển mệt nhọc, tiếng cành lá va đập vào nhau gãy nghe răng rắc, từng bầy chim bồ câu đang say ngủ trên cành lá giật mình vỗ cánh.
Ba mươi phút trôi qua, hai người trở ra, áo quần xốc xếch xộc xệch mặt mày hớn hở vẻ mãn nguyện.
- Hè… hè… hè…
Tiên ông hỏi :
– Hai ngươi làm gì mà có vẻ sung sướng quá dzậy?
Hai bức tượng trả lời:
- Mấy chục năm rồi không được làm việc đó nên giờ được thỏa sức nên thấy thỏa mãn.
- Là… chuyện gì dzậy?
- Dzà! Là đi toilet đó mà!
Ít cũng phải nữa cân
Có một anh bộ đội đi lính ở xa quê một hôm được đơn vị cấp phép cho về quê.
Do ăn mặc phong phanh nên anh bị chảy nước mũi , khi lên xe anh dùng giấy ăn ngoáy mũi , ngoáy xong anh búng tờ giấy ra của sổ không may tờ giấy chui ngay vào áo ngực của một cô gái ngồi gần cửa sổ , cô gái ngại đỏ mặt còn anh lính toe toét cười và nói :
- 1 - 0 em nhé.
Cô gái bực tức lấy tờ giấy ra định ném đi thì nhìn thấy anh lính quên không đóng khóa quần bền búng vào chỗ đó của anh , búng xong cô gái cười và nói :
- 1 đều chưa anh? Anh lính lại nhoẻn miệng nói :
- Đập cột dọc ra ngoài rồi em à, vẫn 1 - 0 em nhé.
Chia tay cô gái anh xuống xe ở đầu làng , do ngồi trên xe lâu và ở bến xe làm vài ly trà nóng nên anh mắc tiểu, anh ung dung vào ven đường đứng tiểu, đúng lúc đó có một cô nhóc đi qua yêu đời hát “kìa chú chim non nho nhỏ” anh lính nghe thấy bèn quay lại và
nói :
- Nhìn thấy chưa mà bảo nhỏ?
Cô gái ngại đỏ mặt vừa đi vừa nói “Đồ khốn nạn” anh lính kéo khóa quần chạy theo và nói :
- Không phải bốn lạng đâu, ít nhất cũng phải nửa cân đấy .
NGỦ KHỎE, SÁNG NGÀY VUI VẺ , CÔNG VIỆC THÀNH CÔNG THẬT NHIỀU NHÉ
Miệng lại cười như khỉ ăn cay
Thơ là đấy để lòng sầu vớ vẫn
vạn nghìn năm muôn thuở tóc em bay
bởi từ xưa tình chết ở trên tay
yêu là thế là say là ngây ngấ..
Nữa cân năm lạng có gì thua hơn
Chẳng qua họ muốn đùa bơn (bởn)
Thậm tình thậm ý khoe dòm mà thôi ....hjjjjjj
.
Để em hỏi bác sĩ Hoa Súng ( nhà thơ Hoàng Nhuận Cầm đóng) xem bệnh lão chữa được ko nhé, chứ em nghe đồn là đi chữa được bệnh nặng tai khỏi thì lúc đó cảm xúc yêu cũng ko còn, thía thì ko yêu được cũng khổ lão nhẩy
Còn nơi bụi lùm kia thì lênh láng như bị bão lụt...
CHUYỆN ĐỜI NHƯ THỰC NHƯ HƯ
VỪA Ư SÂN KHẤU - VỪA Ư ĐỜI THƯỜNG...
TRỜI CHO HÝ HỬNG VẤN VƯƠNG
THUYỀN QUYÊN Ư HỰ YÊU THƯƠNG KHÓC CƯỜI...!
Nay khoe "hàng' để làm mồi đi câu ?
CÂU NÀY KHÔNG ỔN NGUYÊN UI VÌ 2 BỨC TƯỢNG KHỎA THÂN THÌ LÀM SAO ÁO QUẦN XỐC XẾCH ĐƯỢC
Chiều an vui, hạnh phúc nghe anh!
Ai say cũng chỉ đọc vài lần thôi
Đọc xong đừng có mỉm cười
Kẻo rùi thiên hạ thấy mười cái răng...
Thăm Lão, AV chỉ đọc có...2 lần thui đó nha!
Chúc vui nha Lão ui!
Luôn nhớ Lão!!!
Tiểu phẩm 2 bức tượng của ca bị ban giám khảo đánh trượt rồi,. Ca có biết ca sai ở chỗ nào không?
Đó là hai bức tượng khỏa thân biến thành người do Tiên ông hóa phép. Vậy mà sau 30 phút hành sự đên nỗi, chim hoảng hốt bay đi, lá cây và cành mục gãy răng rắc...Khi xong cơn động trời ấy hai người trở ra để ...nhập tượng thì lại kiếm được quần áo, lại còn mặc sooch séch nữa chứ...?
Ban giám khảo nói rằng có lẽ Thần Mộc xấu hổ quá nên lấy quần áo của mình cho đôi tượng khỏa thân này mặc?
Một nhà văn khác lại hỏi, nếu là thần mộc cho thì hai người phải dùng vỏ cây che chỗ kin chứ....ở rừng lấy đâu ra máy khâu vả lại từ vỏ cây chế ra vải phải có cả một nhà máy. Cho rằng nhà máy ấy đặt ngay khu rừng ấy thì 30 phút cũng chưa thể có phải. Mà cho răng có vải rồi thì 30 phút nữa chưa chắc đã may xong 2 bộ quần áo...?
Đệ phản bác, các nhà văn cười ồ, nói:
- Lão ca của Poll chờ năm sau sẽ kết nạp thành nhà văn cấp tỉnh đã!
Vậy là chờ năm sau... (Năm mai đó, nó gấp 360 lần chuyện Ngày Mai của đệ!
Chúc LN luôn có những bài viết hay
.
Lão dzìa mô cho em dzìa với
Gà dồi dê núi lão mời em măm (~_~)
.
Còm ni bên nhà cụ ND chuyển phát nhanh sang
Về nhà canh giữ tượng vàng "đọa tiên"
Hay là bốn lạng nữa cân
Chim non bay mất nên lần ko ra ...Có phải ko đệ ơi hjjjjj
Chúc LN ngày mới an vui! Có thêm nhiều chuyện hay nha anh!